Mỹ có thể bổ sung thêm khoảng 4 triệu thùng dầu mỗi ngày trong những năm tới và phần lớn sẽ được vận chuyển ra nước ngoài, đưa nước này trở thành một nước xuất khẩu dầu quan trọng.
Hầu hết nguồn cung mới sẽ đến dưới dạng dầu ngọt nhẹ và siêu nhẹ. Tuy nhiên, vì các nhà máy lọc dầu nằm dọc Gulf Coast phần lớn được trang bị để xử lý loại dầu thô vừa và nặng, nên sản lượng mới có lẽ sẽ không tìm được chỗ đứng bên trong nước Mỹ.
Một nghiên cứu mới từ Wood Mackenzie dự đoán rằng chỉ có khoảng 900.000 thùng/ngày trong số nguồn cung tăng thêm là sẽ được đưa vào thị trường nội địa, còn lại hơn 3 triệu thùng/ngày cho xuất khẩu nếu những dự báo sản xuất mạnh mẽ chính xác. Trong khi đó, Bernstein Research thậm chí còn dứt khoát hơn, lập luận rằng về cơ bản tất cả nguồn cung mới tăng thêm sẽ được vận chuyển ra nước ngoài.
Sau cùng, IEA dự báo rằng công suất xuất khẩu dầu thô của Mỹ có thể đạt gần 5 triệu thùng/ngày vào năm 2023.
WoodMac dự tính rằng thoạt đầu rất nhiều dầu thô được xuất khẩu sẽ tới châu Âu, nơi giá trị lọc dầu cao. Tuy nhiên, dầu của Mỹ sẽ phải cạnh tranh với dầu thô đến từ Tây Phi. Một khi thị trường châu Âu đã bão hòa, thì dầu đá phiến của Mỹ sẽ được chuyển sang châu Á. Với chi phí vận chuyển khổng lồ đến châu Á sẽ buộc các chuyến hàng của Mỹ phải được chiết khấu cao để họ có khả năng cạnh tranh. Tuy nhiên, có vẻ như xuất khẩu sẽ tăng đều đặn.
Tuy nhiên, sự tràn ngập dầu mới đến từ các mỏ đá phiến của Mỹ sẽ cần một đợt đại tu lại các đường ống và kho cảng xuất khẩu dọc theo Gulf Coast. Lưu vực Permian dự kiến sẽ mở đường, tăng thêm khoảng 2 triệu thùng/ngày trong nguồn cung mới vào năm 2023. Hiện tại, lưu vực này đang phải đối mặt với tình trạng tắc nghẽn của đường ống, buộc các nhà sản xuất chờ đợi để hoàn thành giếng đã khoan.
Nhưng ngành vận chuyển dầu đang phải vật lộn để giải quyết các vấn đề.
Đường ống Capline chạy từ Louisiana đến Illinois, và được sử dụng để vận chuyển một lượng lớn dầu nhập khẩu từ miền Bắc đến các nhà máy lọc dầu ở Midwest, đã chứng kiến khối lượng sụt giảm. Chủ sở hữu của đường ống này bây giờ đang muốn đảo ngược dòng chảy, chuyển dầu thô Bakken tới Gulf Coast, cho lọc dầu hoặc là xuất khẩu.
Như FT lưu ý, một loạt các dự án khác cũng đang được thi công. Các đường ống mới – BridgeTex, Permian Express và Cactus – đã bắt đầu vận chuyển dầu Permian đến bờ biển Texas trong hai năm qua, làm xóa đi mức giá giảm chênh lệch đáng kể giữa dầu thô Midland so với WTI do tình trạng tắc nghẽn cơ sở hạ tầng.
Nhưng, sản lượng tại Permian tiếp tục tăng với một tốc độ nhanh, thì cần công suất đường ống lớn hơn. Đơn cử như, mạng lưới đường ống Cactus dự kiến sẽ thêm hai đường ống nữa, mở rộng công suất từ 390.000 thùng/ngày lên 575.000 thùng/ngày. Đường ống này chạy từ Permian đến Corpus Christi, và việc mở rộng dự kiến sẽ đi vào hoạt động vào cuối năm tới.
Theo RBN Energy, nhìn chung ước tính công suất vận chuyển khoảng 2,1 triệu thùng/ngày đang được xây dựng.
Năng lực xuất khẩu mới dọc theo bờ biển cũng sẽ được yêu cầu. Việc nâng cấp gần đây của Cảng dầu ngoài khơi Louisiana (LOOP) đã mở ra một kỷ nguyên mới cho xuất khẩu của Mỹ, cho phép các tàu chở dầu thô siêu lớn (VLCC) vận chuyển dầu đá phiến ra nước ngoài.
Việc mở rộng thêm để giải quyết tình trạng nguồn cung đá phiến gia tăng cũng sắp diễn ra. WoodMac nói rằng cảng Corpus Christi là ứng cử viên rõ ràng tiếp theo cho việc tăng hàng vận chuyển. Hãng tư vấn này dự báo xuất khẩu dầu thô từ Corpus Christi sẽ tăng lên 1 triệu thùng/ngày vào năm 2020 và 2 triệu thùng/ngày vào năm 2023.
Tất cả đều nhằm mục đích tái thiết cơ bản đường ống dẫn dầu và các cơ sở xuất khẩu của Hoa Kỳ, chuyển hướng dòng dầu đã từng chảy từ bờ biển về nội địa sang hướng khác.
Nguồn tin: xangdau.net
Trả lời