Một trong những điểm suy yếu bất ngờ trong nhu cầu dầu toàn cầu gần đây là ở châu Âu.
Chắc chắn rằng châu Âu không bao giờ được kỳ vọng là động lực chính cho tăng trưởng nhu cầu dầu mỏ. Tiêu thụ đã gần như đi ngang trong một thời gian dài. Tuy nhiên, nhu cầu đã thực sự giảm hàng năm trong vài tháng qua, điều này cho thấy sự chậm lại trong nền kinh tế châu Âu.
Đáng chú ý nhất, nhu cầu ở Đức đã giảm đáng kể. Theo Standard Chartered, nhu cầu tại Đức đã giảm 302.000 thùng/ngày trong tháng 12 so với cùng kỳ năm trước đó. Đó là tháng thứ mười liên tiếp của sự sụt giảm tiêu thụ hàng năm vượt quá 150.000 thùng/ngày.
Vào tháng 11, Đức dường như là quốc gia châu Âu mỏng manh duy nhất. Nhưng vào tháng 12, suy yếu đã xuất hiện ở nhiều nước châu Âu. Theo Standard Chartered, trong tháng 12, mức giảm tiêu thụ hàng năm đã được báo cáo ở:
Pháp (-124.000 thùng/ngày)
Italy (-38.000 thùng/ngày)
Vương quốc Anh (-36.000 thùng/ngày)
Hà Lan (-85.000 thùng/ngày)
Nhìn chung, trong khu vực các quốc gia OECD Châu Âu, nhu cầu đã giảm mạnh với mức giảm đáng kinh ngạch là 755.000 thùng/ngày trong tháng 12. Standard Chartered cho rằng mối đe dọa chính đối với nhu cầu dầu toàn cầu (và giá dầu) đến từ châu Âu, chứ không phải Trung Quốc.
Nhưng Trung Quốc cũng là một điểm xuất phát của nhu cầu suy yếu. Hơn một số liệu chỉ ra sự suy giảm kinh tế, bao gồm chỉ số PMI âm, doanh số bán xe giảm và sự chậm lại trong xuất nhập khẩu. Kết quả của các cuộc đàm phán thương mại Mỹ-Trung Quốc sẽ đi một chặng đường dài để quyết định những gì xảy ra tiếp theo. Cho đến nay, các bằng chứng dường như cho thấy rằng cả chính phủ Mỹ và Trung Quốc đều mong muốn thực hiện một thỏa thuận.
Tuy nhiên, các nhà dự báo dầu mỏ lớn đã phải giảm nhẹ ước tính nhu cầu của họ trong năm nay sau khi giữ chúng ổn định trước đó. OPEC hạ ước tính 50.000 thùng/ngày, trong khi EIA thực hiện sửa đổi tương tự. Câu hỏi lớn là nếu những thay đổi này là một lần hoặc sự bắt đầu của những lần hạ cấp hơn nữa.
Standard Chartered đưa ra một chỉ số “bull-bear index” hàng tuần, cung cấp một thước đo về tâm lý thị trường. Số liệu gần đây nhất là -49,1, một sự daon động lớn từ tuần trước và số liệu tiêu cực nhất kể từ tháng 12. “Nguyên nhân chính của sự yếu kém chính đến từ các chỉ số nhu cầu, ở mức thấp hơn cho cả bảy nhóm sản phẩm chính và thấp hơn mức trung bình của tháng 2 năm 2018 cho tất cả các sản phẩm trừ propane,” ngân hàng đầu tư kết luận.
Ngay cả khi giả định nhu cầu ước tính vẫn không thay đổi, chúng trái ngược với sự điều chỉnh tăng liên tục đối với nguồn cung – cụ thể là sự tăng trưởng đá phiến của Mỹ. EIA đã có sự điều chỉnh lớn 300.000 thùng/ngày đối với tăng trưởng nguồn cung của Mỹ cho năm 2019, dự kiến trung bình 12,4 triệu thùng mỗi ngày.
Trong một báo cáo riêng – Báo cáo Năng suất Khoan – EIA dự kiến Mỹ sẽ thêm 84.000 thùng/ngày trong tháng 3 so với tháng 2, một bước tăng lớn khác về sản lượng. Các mức tăng này được dẫn đầu bởi Permian Basin ( 43.000 thùng/ngày), với các bổ sung nhỏ hơn từ những nơi khác.
Nhu cầu không ổn định kết hợp với sản lượng cao hơn dự kiến từ đá phiến của Mỹ có rủi ro làm giảm giá nghiêm trọng đối với thị trường dầu mỏ. “Xu hướng tăng của giá dầu dường như đã kết thúc. Dường như sự gia tăng mạnh mẽ trong sản xuất dầu ở Mỹ đang có một tác dụng làm chậm lại,” Commerzbank đã viết trong một báo cáo hôm thứ Tư.
“Sản xuất tại khu vực Permian Basin, khu vực đá phiến lớn nhất, lần đầu tiên được thiết lập sẽ vượt quá 4 triệu thùng mỗi ngày trong tháng 3. Như vậy, chỉ riêng khu vực đá phiến này vượt đáng kể số lượng được sản xuất bởi Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, Brazil và Kuwait. Chỉ có năm quốc gia sản xuất nhiều dầu hơn Permian, ngoại trừ Mỹ,” ghi nhận của Commerzbank.
Mặc dù sản xuất tăng hầu như được củng cố vào thời điểm này, tổ hợp đá phiến của Mỹ vẫn có một số vấn đề rõ ràng. Các công ty đá phiến không có lợi nhuận thống nhất – thực tế, nhiều người hoàn toàn không có lãi. Các nhà đầu tư đang ngày càng đòi hỏi hạn chế sản xuất để mang lại lợi nhuận cổ đông. Điều đó vẫn có thể làm chậm sự phát triển.
Trong khi đó, nếu máy khoan chậm lại, sự tăng trưởng sẽ bị ảnh hưởng. Sự điên cuồng sản xuất trong vài năm qua có nghĩa là tỷ lệ suy giảm tư nhiên – sự sụt giảm từ các giếng hiện có đi vào sản xuất – cũng đã bùng nổ. Vào tháng 3, Permian dự kiến sẽ mất 249.000 thùng/ngày từ các giếng để lại, một con số đã tăng gấp đôi kể từ đầu năm 2018. Để chắc chắn, có đủ sản lượng mới ( 292.000 thùng/ngày) để đảm bảo mức tăng ròng 43.000 thùng/ngày, nhưng các giàn khoan đã tăng tốc đáng kể. Như vậy, thời điểm Permian đối mặt với rắc rối, thì sản xuất cũng vậy.
Tuy nhiên, đây có thể là một vấn đề cho một ngày khác. Hoạt động khoan điên cuồng vẫn cứ đang tiếp tục.
Nguồn: xangdau.net
Trả lời