Cái chết của OPEC, nhóm sản xuất dầu, đã được dự đoán nhiều lần trong quá khứ, nhưng hiếm khi từ một thành viên của câu lạc bộ này, đó là lý do tại sao lần này có thể đúng.
Vì vậy, khi Bộ trưởng Dầu mỏ của Iran, ông Bijan Zanganeh, cảnh báo hồi đầu tuần này bên lề cuộc họp của Tổ chức các nước xuất khẩu dầu mỏ rằng một thỏa thuận đàm phán sản xuất cá nhân giữa Nga và Saudi “đe dọa sự tồn tại của Opec”, ông không cường điệu.
Điều đặc biệt khiến Zanganeh khó chịu là điều mà ông gọi là chủ nghĩa đơn phương, việc hợp tác của hai nhà sản xuất dầu lớn để quyết định một cách hiệu quả những gì tất cả các thành viên OPEC nên làm.
Không còn là một câu lạc bộ vui vẻ
Làm khó chịu hơn nữa chính là việc một trong những quốc gia quyết định hạn ngạch sản xuất dầu trong chín tháng tới không phải là thành viên của OPEC (Nga được phân loại là quan sát viên) trong khi nước kia, Saudi là một kẻ thù trong khu vực.
Tuy nhiên, đằng sau việc thực hiện giới hạn sản xuất dầu và kiểm soát gái cả mới nhất này là một sự phát triển đáng báo động mà không ai trong OPEC sẵn sàng thừa nhận và đó chính là thực tế rằng nhóm và các đồng mình đã nhượng lại quyền kiểm soát dầu cho Mỹ và sẽ chật vật để có được nó trở lại trước khi cuộc cách mạng năng lượng tái tạo đạt mức mạnh mẽ nhất.
Cách tốt nhất để chứng minh việc chuyển giao quyền kiểm soát dầu sang Mỹ là xem xét hai câu hỏi: quốc gia nào có nhu cầu lớn nhất về dầu và quốc gia nào là nhà sản xuất lớn nhất?
Mỹ kiểm soát cung và cầu
Đối với cả hai câu hỏi, câu trả lời là Mỹ, và trong khi có thể có tranh cãi về những con số chính xác bởi vì thực tế của việc cố tình kiểm soát sản xuất của Opec là Mỹ đã quay trở lại là nhà sản xuất dầu toàn cầu nhờ sản lượng từ đá phiến và các loại đá cứng khác đã được giải quyết bởi các công nghệ hiện đại như khoan định hướng và phá đá.
Mỹ cũng là nước dẫn đầu về tổng nhu cầu dầu khí, với Trung Quốc là đối thủ cạnh tranh chặt chẽ trong nền kinh tế toàn cầu đang có dấu hiệu chậm lại sẽ làm giảm thêm nhu cầu về dầu.
Đây là vấn đề cuối cùng của OPEC bởi vì trong khi các thành viên của nhóm tin rằng họ có thể có thể kiểm soát thị trường dầu mỏ và có thể tăng và giảm sản xuất để thao túng giá, thì thực tế là trò chơi này đã thay đổi từ thời điểm một nhóm nhỏ các nhà sản xuất dầu có thể bắt cóc thế giới để đòi tiền chuộc.
Có một đối thủ cạnh tranh cung cấp ở Mỹ là đủ tệ cho OPEC, nhưng có một đối thủ cũng là người sử dụng dầu lớn trên thế giới là vấn đề kép, đặc biệt là lý do Mỹ tuyên bố lãnh đạo dầu mỏ không chỉ đơn giản là vấn đề có quyền địa chất, đó là việc có công nghệ phù hợp – và công nghệ đó có thể chuyển từ địa điểm giàu dầu mỏ này sang địa điểm khác.
Cắt giảm của OPEC phù hợp với mức tăng của Mỹ
Việc cắt giảm sản lượng mới nhất của OPECc và Nga có thể có tác dụng mong muốn là tăng giá dầu mặc dù làm điều đó cũng khuyến khích sản lượng đá phiến của Mỹ tăng lên.
Theo một cách nào đó, OPEC chỉ đơn giản là đang hỗ trợ cho sản xuất dầu đá phiến của Mỹ khi các thành viên của nó cố gắng đưa giá đến một mức mà họ có thể cân bằng ngân sách của mình.
Sự trớ trêu về những gì đang xảy ra có thể được nhìn thấy rõ nhất trong các bình luận từ Bộ trưởng Dầu mỏ Saudi, Khalid al-Falih, người đã nói sau cuộc họp OPEC rằng dầu đá phiến của Mỹ một ngày nào đó sẽ đạt đỉnh và đi theo cách tương tự như mọi bể dầu khác.
“Nó sẽ đạt đỉnh, đi ngang và sau đó là suy giảm”, al-Falih nói.
Ngay cả dầu Saudi cũng sẽ giảm
Anh ấy hoàn toàn đúng bởi vì đó là những gì xảy ra với mọi cánh đồng dầu, và mỏ quặng, theo thời gian.
Nhưng những gì ông bỏ qua chính là một quá trình tương tự đạt đỉnh, đi ngang và suy giảm là những gì cũng sẽ xảy ra với các mỏ dầu của Saudi và Nga.
Opec might not be dead but it’s certainly a club with some anxious members who are starting to worry how long they can stick together.
Điều sẽ tồn tại lâu hơn nhiều so với địa chất của các cánh đồng dấu đó là các công nghệ khai thác dầu khí không thể trích xuất trước đây hoặc phi truyền thống ở Mỹ và phần còn lại của thế giới khi công nghệ được làm chủ và được xuất khẩu.
OPEC có thể không chết nhưng chắc chắn đó là một câu lạc bộ với một số thành viên lo lắng, những người bắt đầu lo lắng họ có thể gắn bó trong bao lâu.
Nguồn: xangdau.net/Forbes
Trả lời